Mấy hôm nay thiệt điên rồ vcl ra nên mình quá bận để có thể type được cái gì cập nhật cuộc sống chậm dãi vốn ko yên bình êm đềm lắm.
Tối thứ 6 mò ra view quen thuộc ở Lê Duẩn ngồi đọc truyện Tranh Mèo Số Nhọ, dạo này chuyển sang thể thoại sách báo giải trí này, dễ chịu hơn hẳn đống sách selfhelp trên bàn làm việc của Tùng Lãng.
Mình mua bộ key cap 37 cầu vồng thay cho bàn phím, chờ dài cổ hôm nay thì tận 6h anh Ship mới call nhưng mình đi cmn về nấu cơm rồi.
Còn 2 ngày nữa là hết tháng âm, còn tròn 1 tháng đến Tết, mình quyết định ăn vịt luộc với rau cải xoong luộc, chấm với mắm tỏi thiệt ngon ngon ngon. Ăn hai bát cơm no căng bụng:))) Chợt nghĩ mình lại bước về lực hút của sự lười biếng, sụt sùi ốm một cái và lạnh lạnh nên off đi tập luôn, tối ở nhà chơi game, chơi với Mèo và khi anh chị em bạn dì còn mải check in count-down lẫn máy lọc không khí trong phòng ngủ, hay đánh game online thì mình đã lên giường ngủ như lợn lâu rồi.
Sáng dậy rõ sớm đầy niềm tin vào cuộc sống, hào hứng với công việc :))) được khoảng 10 phút cho đến khi ra đường bị mấy bạn đi xe ngu như lợn tạt đầu :)) Mình lại trở về con người biểu hiện vốn có :)) mồm luôn soen soét em hiền mà nhưng xỉa ra câu nào là như tát nước vào mặt các bạn. Hazzz
Gần đây mỗi lần căng thẳng cv mình lại tràn nên một nỗi buồn nôn như hồi cuối năm ngoái, chiều nay phải vào nhà vs nôn 1 phát cho nhẹ nhõm xong hăm hở đi vào ngồi làm việc tiếp.
Mình giống như kiểu cơn tưng tửng trước một đợt stress nặng hay tệ hơn là trầm cảm nhẹ nào đấy, dù có chuyện l nào khó chịu xảy ra thì mình cũng bỏ qua ngay lật tức và rất vui vẻ :)) Cảm giác là có vui hơn quá mấy ngày hôm nay.
dù sao thì cũng ok thôi




stress tới mức vào wc nôn thì ko thể xem nhẹ rồi.